Khóc không được khóc, nói không được nói. Cắn răng chịu đựng. Bao nhiu thứ dồn nén lại. Thử hỏi 1 lần hãy đứng ở vị trí của tôi để thấu hiểu, đừng 1 lời nói suông đừng 1 lời nói cho có, đừng 1 lời chì chiết, đừng 1 lời trách móc. Thật sự sẽ giúp tôi được an ủi phần nào. Tại sao phải nói suông phải chì chiết phải giọng điệu giáo sư tiến sĩ.
E stresss lắm các mom ạ.
Mình cũng thế nhịn ức chế nó vừa mất sữa vừa sản xuất ra sữa stret con bu ko tốt. Tin mình đi cứ bật vài lần là họ kiêng nể mình ngay. Ko họ tưởng m ngẫn ngờ ko biet gi ho cang quá đáng