Các mom cho e tâm sự một chút vì chắc có lẽ chỉ có trên này mới ko sợ ai nhìn thấy tâm sự của mình...
Vẫn câu chuyện muôn thuở mẹ chồng nàng dâu. Nói thực lòng em ghét mẹ chồng e lắm. Ngày e bầu, chưa bh đc ôb mua cho một thứ gì hết. Ôb đi làm xa, hai vkck vì HN có dịch nên về quê ở hẳn. Ck e làm quanh nhà chăm vk bầu vì nhà ko còn ai, còn e cũng đi làm cty may gần nhà. Suốt thai kỳ ôb cũng chẳng gọi điện hỏi han xem bầu bí ra sao,....
Ngày e đẻ, ôb ko ra viện mà chỉ có hai vkck đi, ôb bảo có gì ra sau. E đau đẻ từ sáng, tận 5:35’ chiều chuyển đi mổ cấp cứu. Ôb vẫn ở nhà. 8h tối ra đến nơi,9h tối lại về. Như đi thăm người ngoài vậy. Ở viện có ck e và bà ngoại. Đến ngày t3 bà nội mới ra viện với cháu. Vì e đẻ mổ sữa lâu về, cháu đói khóc bà quay ra thái độ này kia, đi chăm con dâu đẻ đc 1d 1 đêm mà mặt sưng lên khó chịu. E lại ntin gọi mẹ đẻ e ra chứ ko e đau mà ko dám nghỉ,...
5d mổ từ viện về nhà, tự chăm con một mình từ a-z, giặt giũ tắm rửa cũng tự mình lo. Điều duy nhất bà làm đc là nấu cơm cữ cho e trong 1 tháng đầu. Bà cũng ko bế cháu, cháu khóc cũng vẫn ngồi ăn hay ngủ ngon lành. Động ai hỏi là bảo cháu xấu nết hay khóc còn con mẹ sữa nóng nên con còi,....
Còn rất rất nhiều điều khác nữa, sự giả tạo đến nghẹt thở khi mà dả lả với ng ngoài còn với con dâu và con trai thì như cứt. Đến bây giờ con e 5m bà cũng chưa từng mua cho cháu bất cứ thứ gì....Nhà ngoại xuống tay xách nách mang, nhà nội lên đi tay không ko xót lần nào. Vậy nhưng lúc nào cũng vỗ ngực tự mãn rằng mình sống đẹp lắm cả hai ôb. Em rất chán. Nếu ko vì chồng e có lẽ e bế con về ngoại lâu rồi. Đc cái ck e rất tốt, nên e chỉ ước giá như e chỉ lấy ck e thôi, còn ko muốn qtam gì đến nhà ck hết :((((
Giờ e chẳng biết nên đối xử vs bố mẹ ck ntn cho hợp đạo vì ck e là con một. Nhưng cứ nghĩ lúc mình đẻ đái cần giúp đỡ nhất thì ôb dửng dưng là e uất lắm, nhiều khi e luôn nghĩ đối xử vs e ntn thì sau này e đx lại nv,....