Một chút tâm trạng:
Mình đến 32 tuổi và con được 10m thì mới thật sự thấm thía tầm quan trọng của sự ĐỘC LẬP. Độc lập, tức là không phụ thuộc vào ai cả.
1. Về mẹ ruột:
Mình con gái duy nhất nên trước giờ mình ỷ lại mẹ mình sẽ có thời gian và ko vướng bận sẽ phụ được mình. Rồi một ngày “đẹp trời”, bà bảo “con tính đi”, mẹ không phụ con được nữa. Và mình dở khóc dở cười xin nghỉ không lương 1 tháng để sắp xếp.
2. Về chồng:
Mình không bao giờ có suy nghĩ phụ thuộc vào chồng, đặc biệt là tài chính; thậm chí lương mình còn cao hơn lương của chồng. Mình tự giác làm những việc trong khả năng. Vậy mà hôm nay, mình lại một lần “lẫm lỡ”, việc này mình có thể tự làm được nhưng chồng mình lại kêu: Để anh làm cho, trước 21h30 là được chứ chi?! Thế mà bây giờ (và đã muộn) vẫn chưa thấy “kết quả” đâu. Hậu quả là ngày mai mình không có “kết quả” để xài và mình chấp nhận sẽ bị khiển trách.
3. Về bản thân mình
Trước năm 30 tuổi, mình đã có chồng và vẫn là cô gái trẻ trung, lạc quan, tin người và tin đời, tất nhiên là có phụ thuộc vào một số người trong một số việc. Thế nhưng, mình của hiện tại luôn nhắc nhở bản thân: Hãy chỉ phụ thuộc vào chính bản thân mình. Nếu cần thiết thì nhờ sự giúp đỡ nhưng nên tìm thêm phương án dự phòng, vì đời là thế mà.
Mình chỉ muốn tâm sự đôi chút với các mom, đôi khi không biết nhau sẽ cho mình lời khuyên khách quan hơn.
Nhân đây, bé nào sinh vào tháng 05/2021 biết làm gì rồi ạ. Bé mình thì không bò, đang tập vịn đứng dậy, mọc 4 răng và chưa nói baba, mama.
Cảm ơn các mom đã đọc và lắng nghe.
Mọi việc rồi sẽ ổn. 😉🙃😉