Hôm nay con em được 10m10d r các mom ạ..thật sự h nghĩ lại lần đầu làm mẹ chưa bk cái j là j hết..lúc mổ bắt con ra bé em khóc to lắm.lúc đó nghề tiếng khóc của con mà e hạnh phúc biết bao.cả 1 thai kì chỉ mong t.g trôi nhanh để chờ con ra gặp mặt. Vậy mà lúc gặp con r thì đi 1 ngã rẽ của sự bở ngỡ..con em đêm đầu tiên khi mổ ra bé rất ngon đói là khóc ..và hay đảo măt nhìn dù bk là ảnh chỉ thấy mờ mờ của ánh sáng thôi.kiểu tò mò í..đến ngày thứ 2 khi tiêm mũi lao xong là ảnh khóc quá trời khóc k ngừng nghĩ khóc mà e đau vết mỗ phải cố gượng dậy bồng nhưng k hiểu s bé lại khóc ngất như v ..đợt sinh bé hùi tháng7 lúc tâm điểm mùa dịch nữa nên chỉ có 1 người chăm thôi lúc ấy em bất lực khóc theo con..chị em ảm bé xg bác sĩ thì bảo k s phân đi ổn mà ..thế là phải ảm lên rồi bồng trên tay cả ngày cứ hể đặt xuống là khóc..tối đó lúc 12h bé khóc quá lo quá chị em lại ảm xuống gặp bác sĩ thì bs lại bảo đi phân ổn v mà lo gì..mà lúc ảm xg bs thì bé lại k khóc ngủ ngon lành.đến khi bồng lên lại khóc ..khóc đêm đó đến sáng chị e rã cả người và con em thì k còn tiếng để khóc nữa .bé tắt tiếng luôn chỉ thấy hả miệng thôi..em khóc rất nhiều lo sợ chuyện xấu đến với con thế là em gọi cho bà nội bé em khóc kể cho nội bé nghe thì nội tức tốc đặt xe từ Kon Tum về bình định để chăm cháu nuôi em .từ lúc nội bé xg thì bé ít khóc đêm đó cũng đỡ khóc hơn em cũng yên tâm hơn. Tối đó bé bú xong lúc 11h thì bé ngủ đến 7h sáng hôm sau ..lúc đó e k hề biết là nếu để bé đói sẽ hạ đường huyết..cả phòng sáng hôm sau ai cũng nói thằng nhỏ tối h k nghe nó khóc..chị yta vào hỏi thì e bảo bú ngủ 11h 7h sáng bé dậy v là chị đó chửi quá chừng..cũng may là bé k sao lúc đó em mới sợ thật sự.qua 7ngày ở viện về nhà là lúc này e bị trầm cảm nghiêm trọng..em bị sợ tiếng khóc của con cứ tầm 5h chiều là bé quấy đến sáng và e cũng tầm 5h chiều là người e bắt đầu lo sợ. Trải qua 1 tháng thì con e ổn định r thì bé lại khóc ngày và giật mình liên tục..và tiếng khóc của qlcon e khuyến e k kiềm chế được tính nóng và e đã làm cào tay chân e để e thoả mãn.. bây h trải qua rồi mới nghĩ lại trời phật phụ hộ mẹ con em..thật sự lúc trước e thấy nhiều người bị trầm cảm sau sinh lúc đó e nghĩ có j mà ghê v..nhưng đến khi em trải qua r nó thật sự khủng khiếp...nên e kể ra đây mong các mom lần đầu làm mẹ phải chuẩn bị tinh thần.phải trang bị đầy đủ để k bị như em ..dạo gần đây e thấy nhiều vụ trầm cảm sau sinh mà e phải lên đây tâm sự..mong chị em chúng mình vưotj quá giai đoạn này..thật mang nặng đẻ đau mình còn làm được mà ráng vũng tâm vì con mà cố gắn