Đọc đi đọc lại mấy lần rồi,mà mõi lần đọc đều thấy cay mắt. Thương cho phận các con. Khi ta làm mẹ,dường như nhạy cảm đối với những gì liên quan đến trẻ thì phải 😥
KIẾP MỒ CÔI
----------------------------------
Em ơi hãy ngủ cho muồi
Cùng chị lê bước ngược xuôi "kiếm tiền"!
Mấy hôm mưa gió triền miên
Em lại khát sữa khóc đêm liên hồi!
Suốt đêm cứ thế chị ngồi
Thay mẹ ru ngủ, vỗ về như xưa
Nào đâu có võng để đưa
Bàn tay khô buốt, tiếng ru nghẹn lời!
Cha mẹ đã ra đi rồi
Khi em vừa mới chào đời gần năm!
Nhà hoang tối đến em nằm
Ngày thì ngõ ngách xin ăn, tối về!
Nhớ mẹ nước mắt đầm đìa
Gọi mãi chẳng thấy cha về ... cha ơi!
Thương em chỉ biết kêu Trời!
Cuộc đời bất hạnh, mai rồi ra sao ...
Gục người trong giấc chiêm bao
Vui mừng nhìn thấy mẹ cha trở về
Ôm con lòng dạ não nề
Tiếng ru của mẹ ngày xưa đây rồi
Hôn con nước mắt tuôn rơi
Cha mẹ có tội với đời hai con
Nhìn hai đứa trẻ héo mòn
Nước mắt chảy ngược, nhói lòng cha yêu
Trần gian quả thật trớ trêu
Sinh ra đã phải sống đời phong ba
Con hãy bước theo mẹ cha
Về nơi xa thẳm cả nhà đoàn viên!?
Có cha, có mẹ ở bên
Cuộc sống con sẽ đời đời bình yên!?
Nghe em khóc thét ... giật mình
Tỉnh giấc mới biết là mình mê man ...
Em ơi hãy ngủ cho ngoan
Để chị chợp mắt sáng còn bế em
Cùng chị trên con đường mòn
Cầu người qua lại ... mở lòng từ bi!
Thơ: Hải Đậu
#LongMe