Mẹ đẻ em khi anh lớn được tròn 2 tuổi nên thiệt thòi cả 2 anh em, thương em sinh ra mẹ đã ít sữa anh 2 lại còn bé bỏng chưa đủ lớn để hiểu rằng em cần chăm sóc nhiều hơn. Nên buổi tối em ngủ với ông bà còn mẹ lại ôm anh ngủ dỗ nịnh anh, tối mẹ cũng chỉ quanh quẩn nịnh anh ăn cơm còn em vẫn du cho ông bà. Thương em lắm. Ngày anh đi học mẹ lại trò chuyện ôm hãm em, mong em của mẹ lớn lên mạnh khoẻ hay ăn chóng lớn , chả cần 2 con thông minh xuất chúng chỉ cần con vui vẻ mạnh khoẻ là niềm hạnh phúc lớn nhất của mẹ trong cuộc đời này