Em chỉ biết lên đây khóc với các chị để chị nào khéo thì mách em cách nói với ạ. Từ lúc biết bé nhà em(3m) bị viêm phổi ( đang điều trị tại viện) và viêm tai giữa(1.5m) đêm nào cũng vừa ôm con vừa khóc thút thít. Chả là đây là bạn đầu của em, bố ck em hút thuốc lá khá nhiều + hay uống rượu. Mỗi lần ông hút thuốc lá và uống rượu xong, người và quần áo bám sặc sụa mùi thuốc lá đến em cũng không chịu nổi. Với hôm thì mùi rượu xong nói chuyện với cháu. Ông lên ông cứ đòi bế cháu ( mới đàu còn ko đeo khẩu trang xong em phải nhờ mẹ ck bảo hộ mới đeo). Chả lẽ những lúc ông bảo bế em lại bảo ko cho bế. Nhiều lần em vịn lí do này kia, có lúc đang ăn dở cơm phải ăm vội cắn cả vào lưỡi để ăn nhanh lên trông con hoặc ko dám ăn nhiều nhưg ko tránh khỏi. Điển hình hiện tại bé em bị viêm phổi, thấy con bị tiêm bị lấy máu, bị thở khò khè, thở rít, viêm tai giữa em xót con lắm các chi ạ. Em có nhờ người trong gd nói khéo với bố rồi mà bố tự ái và trách ngược lại vợ chồng em. Trước ông còn tuyên bố bỏ vợ chứ ko bỏ thuốc. Em ko biết phải làm sao chứ em sót con em lắm. Cứ ốm sốt rồi thở rít , rồi tiêm chích lấy máu khổ thân lắm. Bê nhà em lấy máu thôi mà em khóc oà theo con rồi. Em là con dâu ko thể nào làm căng được. Các chị khéo miệng bảo em cách nói với. Chứ em bức xúc lắm. Em cứ đêm nào cũng ôm con khóc thôi