Chồng đi làm vợ thì ở nhà chăm con thôi!
Bỏi không biết do bản thân quá tệ hay vì lý do gì mà sau suốt 4 tháng trời vẫn ko khỏi stress!
Ông bà nội thì thương cháu lắm vì là đứa cháu đầu lòng. Nhưng không hiểu nỗi.
Mỗi lần cho con bú là vào ẩm đi. Rồi nhỏ khát sữa lại ru cho ngủ. Nhỏ đói bụng mà kêu ngủ làm sao ngủ đc. Tới lúc buồn ngủ thì mệt mõi đuối sức rồi mới ngủ.
Chẳng nhưng chuyện con cái mà kể cả chuyện về nhà mẹ đẻ cũng vậy. Mỗi lần mà nói về bên nhà mẹ là khó khăn. Nhiều lúc muốn đi luôn ko muốn về nữa. Nhưng lại thương chồng thương con nên phải về lại.
Mệt quá! Chăm con đã mệt mõi rồi mà bay giờ còn phải nhìn mặt mẹ chồng mà sống nữa.