Mỗi bé có một trình tự phát triển riêng biệt mà Mom, đừng áp lực quá mà mất sức khỏe không chăm được con. Với lại mình cứ so sánh vậy sau này vô tình thành thói quen so sánh với con người ta, tội con mình. Có nhiều bé không mập mạp ú na ú nần nhưng bé phát triển theo hướng đề kháng tốt, cũng không sao đâu Mom. Lạc quan lên còn chăm con Mom nhé
Thu Hồng nhiều khi lướt app mình thấy con ngta cũng ham lắm, nhưng nhìn lại con mình đang say ngủ một cách ngoan, mình gạt hết tất cả ra chỉ có con mình thôi. Từ lúc làm mẹ thế giới của mình bé hơn hẳn vì chỉ thấy mỗi con trong đó và sẵn sàng làm mọi thứ tốt nhất cho con thôi. Nhà mình còn là cháu nội ngoại đầu lòng, ông bà so sánh với cháu ngta suốt nữa kìa, nhưng mình giữ vững lập trường con là của con, mập ốm xấu đẹp gì cũng là con nuôi con chăm hết.
Mình không so con mình với ai hết, vì từ trước khi có con, trước cả khi có người yêu, (nói ra chắc cũng cả 10 năm rồi) mình đã tìm hiểu về mang thai, sinh con, nuôi con. Một phần vì mình rất hứng thú với những kiến thức về sức khỏe, mặt khác là do ngành học của mình cũng cần tìm hiểu sự phát triển tâm sinh lý của trẻ. Nên mình có 1 số những kiến thức nhất định như là cân nặng của con ở tháng đó chỉ cần trong khoảng từ bao nhiêu đến bao nhiêu là ổn, hay là những hiện tượng hay gặp ở trẻ, các mốc phát triển của con đến tháng bao nhiêu chưa đạt được các kĩ năng như các bé cùng lứa thì mới gọi là trễ,... Chính vì thế mình cảm thấy an tâm khi biết con đang phát triển tốt, và không cần phải buồn lòng hay so sánh con với bất cứ đứa trẻ nào khác. Khi mà mình không tốn thời gian cho việc buồn bã, rầu rĩ, lo lắng thì mình có thêm thời gian chơi với con, thời gian cho bản thân. Và khi mình an tâm, thì năng lượng của mình dành cho con sẽ tích cực