Mình lại bắt đầu áp lực…mình 3 năm đe mô 2 đưa.ba mẹ ruột mình mới mất.chồng mình thì đi làm đến tối mới về.có nhung lúc mình cơm nước quần áo cho nhóc lớn ăn thì nhóc nhỏ khóc nên mình có gửi ba nội bê 1 lát.nhưng ko hiểu sao nhóc nhỏ mình lại mên ông nội.nên nhiều lúc mình muốn tập con mình hay nghe con mình khóc là ông ba nội chạy dô ẩm ra .nhiều lúc bé bị sổ mũi hay ho thì ông nội kiểu là do mình mà con mình bị vậy.bé nó lật nó thích ngủ nằm nghiêng thích năm nghiên bu sữa cũng là lỗi do mình.do mình làm con bi sô mũi nghẹt mũi nên phải năm nghiên.do bị vậy đêm nó mới ko ngủ.mà con mình nó tập lật.lúc nào nó cũng lật.mà nết con mình dử nên cứ la hét.lúc mới sinh bé.bé hay khụt khịt.mình cũng có hỏi bác sĩ ho nói 2 3 tuổi bé sẽ tự hết nhưng cũng nói do mình để con mình như vậy…cái lúc trong tháng con mình ngủ ngày cày đêm cũng 1 mình lo .lo đến nỗi tress vì tiếng khóc của con nhưng mình cũng cố gắng.rồi chị chồng mẹ chồng ba Chồng cứ nghe bé khóc là hỏi làm gì nó khóc.chạy koi mình có bóp cổ con mình ko.rồi mình bắt đầu bị trầm cảm.mình bắt đầu ghét con muốn ôm bé nhỏ tu giận nhưng nghĩ con mình có tôi gì.còn nhóc lớn ai sẽ lo thế la mình cứ khóc.mình khóc nhiều mình hay la hét với chồng mình.gần 2 thang mình sống trong nước mắt vì ngày nào cũng khóc ko ai lm j cũng khóc.chồng mình biết nên cũng cố gắng cùng mình vượt qua.nhưng 2 ngày rồi ho lại gây áp lực.mình cảm giác lại thấy ghét nhóc nhỏ.mình la hét với nhóc lớn.mình mệt mỏi quá.mình lại sợ mình sẽ ko vượt qua được như lần trước.mình sợ lại bị cái cảm giác đó.