Có những giai đoạn vật lộn với việc con thức giấc liên tục vào ban ngày. Đêm đến con ngủ, nghe tiếng ọ oẹ vội bật dậy như lò xo lấy bình cho con uống sữa vì chỉ sợ chậm 1 chút thôi con sẽ khóc thật to khi cả nhà đang ngủ say.
Chưa bao giờ mình từng nghĩ mình đi ngủ thật sớm tới như vậy, tranh thủ chợp mắt ngay khi con ngủ lúc nào hay lúc đó. Ngày tháng tự do tự tại ấy xa thật rồi, lần đầu làm mẹ nên mỗi ngày trôi qua thật chậm. Vậy mới thấy nghề làm mẹ khó biết bao.
Ngày nào mình cũng tự nhủ: Rồi con sẽ lớn thôi phải không…