Mẹ ck nàng dâu là câu chuyện không bao giờ hết hot.
Các bạn đã ai gặp trường hợp như mình, hoặc có lời khuyên nào dành cho trường hợp của mình không ạ?
Chẳng là e ck mình sắp cưới, bm ck kêu mẹ con mình về ở tới lúc đám cưới xong. Mà ngày mới về còn vui vẻ, sau dần mẹ ck sinh sự. Kêu với ck mình là mình ở nhà không chịu làm gì, cơm nước, rửa bát, nhà cửa k đụng đến. Mà sự thật là bà cũng ở nhà k đi làm gì, nội chợ cơm nước cho bố ck thôi. Mình về vẫn lúc nấu cơm k thì rửa bát phụ, bảo gì làm đó k bao giờ chối việc. Vậy mà bà đặt điều vậy, còn hay gây sự chửi mình. Hôm mình vừa cho con đi chơi về, bố ck bảo cất quần áo vào k sương. Đang cất đồ và dọn đồ ngoài sân vào, bà lượn ở đâu vào bà thấy mình là bà đã chửi mình rồi. Giờ còn chưa cắm cơm à, ở nhà giờ này còn chưa cắm cơm nước. Ở nhà k làm được một việc gì, k chịu làm gì .vv… Mình mới bảo là con đang cất đồ rồi con vào con cắm cơm, 5p chứ mấy. Nhưng bà vẫn chửi, càng lúc càng chửi hăng, mấy hôm rồi nên mình cũng ức mình cãi lại.
Mẹ làm gì mà vừa về nhà là đã chửi um lên thế, đụng đến việc là bà chửi. Bà làm gì thì làm, k làm để đấy con làm hết cho có gì đâu mà chửi um cả lên.
Bà nói: Giờ mày giỏi rồi, giờ mày là cha là mẹ t đấy à?
Mình k nói nữa. Lúc sau mình mới bảo bà.
Con vừa về bố bảo cất đồ chưa kịp cắm cơm thì tí con cắm làm gì mà mẹ chửi um lên. Cắm cơm nặng nhọc gì đâu, bà sai làm cái gì con làm cái đấy bà còn k vừa ý cái gì.
Hay bà k thích con ở đây, bà ngứa mắt con thì bà cứ nói thẳng con đi luôn. Mấy nữa k phải vào việc thằng chú thì mai con đi luôn cho bà khỏi ngứa mắt con rồi. Thế là bà ấy k nói thêm gì nữa.
Mấy hôm đám nhiều cái bà lo chưa đâu đến đâu, đáng ra mình k nên tham gia nhưng tính mình k thế được. Mình vẫn góp ý giúp bà, rồi chạy đi mua đồ rồi làm hộ bà.
Ấy thế mà bà ấy đi kể chuyện xấu mình với mẹ ruột mình , hôm mẹ mình ra ăn cưới con ô bà ấy.
Mình chưa kể chuyện này cho ck, cũng chưa nói chuyện này với bố ck và e ck.
Theo mọi người có nên nói và họp gia đình để nói cho ra ngô ra khoai vụ mẹ ck con dâu hay cứ kệ đó.
Mình lên hn ở bà ở quê muốn nói sao nói k?
Ác cái tính mình thẳng quá nên hơi ngu, chứ k biết nịnh hót hay nói khéo gì. Nên bà ở nhà nói đơm đặt bêu xấu mình ai cũng tin.
ở chung với mẹ ck là điều xảy ra nhiều mâu thuẫn nhất , cứ ở rieng là tốt nhất ah . còn chuyện gia đình họ mình chỉ nghe k nên tham gia kệ họ . Tính chị cũng giống e có gì nói thẳng k ưa nịnh nọt và cũng k biết nói hay
Đọc xong bài của mom e mới thấy mình có phước khi được gả vào gia đình hiện tại. Mẹ chồng em là người có đức tính tốt, tâm lí, ai cũng nể, chiều em như con gái ruột thế mà từ khi bé ra đời còn vô số điều phát sinh từ cách chăm cháu 2 thế hệ mà. Nên là, ở trường hợp của mom công tâm mà góp ý thì mẹ chồng cũng ghớm mà dâu con cũng không vừa ạ. “Thẳng tính” và “thô” ranh giới rất mong manh. Em gặp và tiếp xúc vô vàn người nói bản thân họ thẳng tính ko ưa nịnh rồi. Chính xác để nói thì những người như vậy đều chung quy là chưa đủ khéo léo vì thẳng tính phải đúng lúc đúng chỗ. Chỗ cần mềm nên mềm chỗ cần cứng nên cứng. Mom có thấy mấy đứa nó hay nịnh nó thường được yêu, được lòng người khác ko? Không chỉ với cương vị dâu con đâu, mấy con giáp thứ 13 nó cũng đi giựt chồng người khác bằng sự mềm mỏng, ngọt ngào đấy, nó hơn mấy mụ vợ cục tính hay chửi chồng thẳng toẹt ở chỗ ấy đấy? Vậy nên vấn đề ở đây là gì. Là chúng ta chưa đủ khéo, chưa đủ thảo mai nên hay đổ cho mình thẳng tính ấy ạ. Em khuyên chị đừng mở họp gia đình làm gì vì em thấy những vấn đề trên chưa đủ lớn để làm tình cảnh căng thẳng leo thang. Việc mẹ chồng chị làm chưa tốt không đồng nghĩa với việc nếu chị làm mọi thứ chu toàn hơn thì sẽ đc sự công nhận của bà. Điều chị cố gắng “sửa lưng” cho bà như 1 kiểu khiêu kích động đến lòng tự ái của bà và khiến bà gia tăng ác cảm. Còn việc kể với chồng, thì ai cũng là nạn nhân trong câu chuyện của mình hết. Chồng chị không đủ khéo thì khi tham gia câu chuyện sẽ thành người bị chị lôi kéo bênh vực chị trong mắt bà, thay vì là người đứng ra hoà giải ấy ạ. Chốt lại em xin được góp ý như sau;
- Một là thời gian ở chung không phải là lâu dài, cố gắng xông xáo lên. Đừng đợi họ chỉ đâu mình làm đấy. Kể cả không biết phải làm gì thì cứ chủ động mà hỏi. Mom không thể so sánh bản thân với mẹ chồng là thấy bà ở nhà cũng ko làm gì rồi mình cũng ko việc gì phải đụng đến được. Nếu mẹ chồng vô lí ngay từ khi chị đến ở cùng thì vấn đề là ở bà. Còn nếu ở một thời gian mà bắt đầu khó chịu và phát sinh mâu thuẫn ở trên thì chị xem bản thân mình có chỗ nào chưa đúng trước. Em đọc bài em thấy chị không đúng hoàn toàn mà mẹ chồng cũng ko sai triệt để ạ. Em thấy ai cũng bị có vấn đề hết. Nhưng mình nên chịu thiệt thòi một tí, một điều nhịn 9 điều lành. Cái gì bấm bụng cho qua được thì nên như thế, việc chị thẳng thắn nói lại mẹ chồng trong mắt bà chỉ có thấy chị láo và hư thôi, ko có công bằng hay bà nhận ra mình sai đâu.
Ôi bạn nói đúng quá, đúng vậy bạn ạ. Ai cũng có cái sai nhưng thay vì ngồi xuống nói chuyện tử tế thì đi kể đi mách chuyện chỗ nọ chỗ kia. Cái mình muốn là xích mích nhỏ hoá k có, chuyện to hoá bé. Mẹ con ngồi xuống nói chuyện giải quyết luôn vấn đề chứ đừng có để bụng xong mang đi mách với người này người kia. Vấn đề này trước nay mình cũng nói vs bố mẹ ck do cách nc của vk ck con k khéo mà mẹ hay để bụng, có gì cứ nói vs bọn con, sai cứ chửi thẳng mắt chứ đừng để bụng rồi kể cho thiên hạ nta cười gđ mình. Mẹ ck mình ntn thì mình cũng k thể kể ra hết được, mình cũng muốn nói chuyện với bà nhưng phải có cả bố xk mình phân xử và chứng kiến để sau này sự việc nó k bị bà bóp méo và bêu rếu khắp nơi bạn ạ. Chứ gặp dâu thời này thì ai cũng ghê rồi, mình đúng thì sao phải sợ. Mình sợ bị đơm đặt thêm và nói không hết hay k đúng sự thật về mình khiến mình bị chửi oan thôi ấy ạ
- Hai là nếu biết mẹ chồng mình đặt điều nói xấu mình thì cứ giả câm giả điếc cho em. Cao tay hơn thì chị làm điều ngược lại, khen bà hết nước chấm vào. Nếu thấy “khen” khó quá thì chị hãy kể tốt về bà, dành cho bà sự tôn trọng nhất định với người ngoài cho em. Chị tin em đi, nghe bà nói xấu mình thì chỉ có bản thân mình bực thôi còn người đưa chuyện thì sướng tai. Kể cả mình khen bà lời khen chả đến được bà đi chăng nữa thì người ngoài nghe xong cũng thấy nể mình vì mình có đức tính bao dung. Mình ko được bà tôn trọng thì cũng phải để người khác tán dương để họ nghĩ bà mẹ chồng này ghê ghớm mà con dâu vẫn lễ độ. Chứ ko nên nói xấu qua lại phân bua với người ngoài bản thân mình sống thế nào đâu ạ.
- Ba, chốt lại thế này. Nếu nhịn không được, giả câm giả điếc cũng không xong thì nên nhờ chồng giúp đỡ. Nhưng em xin mách nhẹ với mom là khi nói với chồng. Chị ko nên tập trung vào sự thua thiệt của bản thân khi ở cạnh mẹ anh ấy. Đừng cố nhấn mạnh sự ấm ức của mình, lợi ích của mình. Hãy cố gắng dành những lời nói trân trọng bà và nói mình cần anh ấy giúp. Đàn ông ko ai muốn ai trỉ trích mẹ anh ta kể cả khi mẹ anh ta có xấu xa cỡ nào. Cả khi họ tận mắt chứng kiến mẹ họ sai trái họ cũng ko muốn ai đấy chỉ ra hay nhắc lại. Mong mom đủ khéo léo để tiết chế cảm xúc, minh mẫn giải quyết việc gia đình nha. Cố lên.
Ui quá đúng, quá chuẩn luôn mom ạ, tất cả nhưng điều mom nói không sai 1 tí xíu nào cả, hơn nữa sẽ có nhiều người đọc bình luận của mom mà sửa được cách hành xử chưa đc khéo léo của mình từ trước tới giờ, lần đầu tiên thấy 1 người khuyên người khác có tâm như mom