Đau đầu thiệt sự. Đang trong bão bự, em quấy và quấn mẹ ko rời nửa bước. Trước bão thì tự chơi tự ngủ, đang bão chơi cũng phải ôm mẹ, ngủ cũng bắt mẹ bế ms ngủ. Còn thằng ck thì về là lớn tiếng nạt nộ, con khóc, đói, ị....cũng kiu mẹ. Đi ỉa cũng ko xong. Cả ngày chỉ nghe tiếng con khóc chứ chẳng thấy tiếng con cười đâu nữa.
Có mom nào cùng cảnh ngộ ko ạ.
Giờ 1 đống chén e cũng chẳng buồn mà rửa. Mệt mỏi vô cùng.
Kiều Diễm mình bầu khó nghỉ việc từ khi bầu nè mom, ck cũng hiểu chứ ko cãi nhau miết. Thôi ráng con tròn năm mình đi làm lại mom. Lúc nớ về bắt nó chia việc nhà cửa con cái ra cho nó thấm.
Kiều Diễm mình bảo ck nếu a giỏi a ở nhà chăm con e đi làm. Còn ko thì im. Từ đó ko nói gì về mình nhờ trông là trông. Đi làm sướng hơn ở nhà chăm con nhiều. Mình còn có bố mẹ mình đỡ mà còn thấy cực nữa. Ko dám nghĩ nếu 1 mình thì sao.
An An vâng mom. Lúc tối trông con có 15 phút để mình đi mua nc giặt. Con nó đang trong ww nên khó chịu khóc suốt. Mình về là cau có, nạt mình sao có đi ko coi con. Mẹ nó, tối tức dễ sợ. Con của mình mình hay sao. Làm về quăng tiền đó cũng chẳng biết thiếu đủ ra sao. Chỉ biết mỗi mình mình.
ráng lên m ơi, e mới sanh bé gần 2 tháng giờ trong bão mà thấy ngán rồi, nhưng thấy con lại tội mình k hiểu thì chẳng ai hiểu nó, giờ mới thấy con cần mẹ cỡ nào, nên ráng lên
Vâng. E đang trong đại bão luôn mom à. Mỗi lần nó quấy khóc là chỉ đòi mẹ thôi. Ck trông thì chỉ chừng 15'nửa tiếng là ổng quạu mặt rồi. Ổng chỉ chơi vs con khi nó vui vs nó nằm im chơi thôi. Mà h nó 7th rồi, nó bò nó leo khắp nhà.